Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012

Bánh bao đào tiên

Giống y hệt trái đào tiên và cách làm thì đơn giản cực kì luôn!
Chuẩn bị những nguyên liệu sau:
- 500gr bột mì
- 6gr men nở
- 20gr đường
- 100gr đậu đỏ hấp nhuyễn trộn với đường
- Màu thực phẩm màu đỏ
  Đến phần hành động này:
Bước 1:
- Trộn đều tất cả các nguyên liệu đã chuẩn bị (trừ đậu đỏ và phẩm màu) lại với nhau rồi đổ từ từ nước vào và nhào kĩ đến khi bột không dính tay.
Bước 2:
- Chúng mình cần ủ bột khoảng 30' rồi chia bột thành từng phần cỡ nửa nắm tay.
Bước 3:
- Lăn bột thành viên tròn. Sau đó, ấn dẹt.
Bước 4:
- Cho nhân vào giữa miếng bột rùi viên tròn lại này.
Bước 5:
- Giờ thì chúng mình cần nặn bột  sao cho thành hình chóp nhọn như trong hình nhé!
Bước 6:
- Tiếp theo là dùng dao, khía một đường dọc miếng bột.
Bước 7:
- Mình nhúng một cây đũa vào phẩm màu rồi dùng bàn chải chà nhẹ để phẩm màu phủ lên vỏ bánh lấm chấm giống đào thật nhé!
Bước 8:
- Cuối cùng chỉ là hấp chín bánh mà thôi!
Bánh quả đào đã ra lò rồi đây!
Nhìn đáng yêu nhỉ!
Chúc các bạn thành công!  

Song phẳng - Ích kỷ - Vị tha




Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga Tình yêu: Sòng phẳng, Ích kỷ và Vị tha. Cả ba đều mang theo mình hai gói đồ: Nhận và Cho, nhưng độ nặng nhẹ khác nhau:
Sòng phẳng: Cho = Nhận
Ích kỷ: Cho < Nhận
Vị tha: Cho > Nhận

Trong lúc rỗi rãi ba người tán gẫu về hành lý của mình. Sòng phẳng lên tiếng:

- Tôi thấy hành lý của các anh lệch lạc, thật khó mang theo. Còn tôi luôn cân đối Cho và Nhận nên mang đi dễ dàng.

- Anh làm thế nào cho cân được? Ích kỷ hỏi.

- Thì tôi phải tính chớ. Tôi chỉ cho đi khi tôi chắc có thể nhận về một lượng tương đương. Cho không hay nhận không của ai cái gì, tôi đều không thích. Tính tôi là vậy, không muốn mắc nợ hay mang ơn.

Ích kỷ:

- Anh nói nghe như thể đi mua hàng vậy: Tiền nhiều mua được nhiều, tiền ít mua được ít, không tiền không mua. Nhưng tình cảm đâu thể đong đếm theo cách đó.

Sòng phẳng cười phá lên, rung cả hai vai. Ích kỷ ngạc nhiên:

- Tôi nói vậy không đúng à?

- Quá đúng là khác. Tôi chỉ buồn cười là trông 2 gói hành lý của anh bên Cho thì nhẹ bên
Nhận thì nặng, vậy mà anh cũng nói được câu đó.

Ích kỷ nhìn lại 2 gói đồ của mình, gật đầu. Sòng phẳng thoáng bâng khuâng:

- Không phải lúc nào tôi cũng sòng phẳng cả đâu. Có những người cho tôi nhiều mà tôi không cho lại được là mấy. Ví như tình yêu cha mẹ cho tôi gần như vô hạn, chẳng kể tôi có đáp lại hay không. Vậy là tôi Nhận nhiều hơn Cho. Với con cái thì tôi Cho chúng nhiều hơn Nhận về. Cũng nhờ có sự bù trừ như vậy mà 2 gánh hành lý của tôi thường cân nhau.

Ích kỷ tán thành:

- Tôi thấy kiểu hành lý của anh giờ đang thịnh hành. Nhiều người thích sòng phẳng cả trong tình yêu theo kiểu: “Ông rút chân giò, bà thò chai rượu”.

Sòng phẳng trầm ngâm:
- Đôi khi tôi cũng không thích sống thế này đâu. Luôn phải tính toán nhiều - ít, luôn phải dừng gánh để sẻ từ bên này sang bên kia. Tôi thấy mệt mỏi và nhiều lúc trống rỗng, vô cảm.

Ích kỷ:

- Tôi cũng giống anh, luôn phải so đo tính toán. Nhưng tôi phải tính sao cho Nhận về mình nhiều hơn. Tôi chỉ thích nghĩ cho mình thôi mà.

- Nhận nhiều như thế anh có hài lòng không? Sòng phẳng hỏi.

- Chả mấy khi tôi vừa lòng. Tôi luôn canh cánh trong lòng: Mình có bị mất mát gì không? Cho như thế có nhiều quá không?

- Anh có người yêu không?

- Có chứ. Tôi rất yêu người yêu tôi là đằng khác. Nhưng tôi luôn lo sợ. Tôi sợ mình cho nhiều quá lỡ tình yêu bỏ tôi đi thì tôi chẳng được gì. Tôi không muốn nhận về tay trắng. Đó là nỗi ám ảnh của tôi.

Tàu qua cầu vượt sông Âu Io. Tiếng xình xịch của đầu máy át lời tâm sự của Ích kỷ. Qua khỏi cầu, tiếng ồn dịu lại, Ích kỷ và Sòng phẳng lúc này mới nhớ tới người bạn đồng hành thứ ba. Vị tha nãy giờ vẫn yên lặng lắng nghe. Khi thấy hai bạn hướng mắt về mình mới khẽ khàng cất lời:

- Hai anh đều có lý lẽ của mình. Lập luận của anh Sòng phẳng thuần túy là của bộ óc, không có mấy liên hệ đến trái tim. Chính vì vậy anh luôn thấy căng thẳng, mỏi mệt và đôi khi trống rỗng. Còn anh Ích kỷ yêu ghét rõ ràng, nhưng tình yêu của anh là “vì mình, cho mình”. Bởi yêu mình quá mà anh thường trực lo sợ. Tôi nói vậy có phải không hai anh?
Ích kỷ và Sòng phẳng đang mải nghĩ ngợi nên không trả lời. Vị tha nói thêm:

- Anh Sòng phẳng nói đúng: Hành lý của tôi không cân - Cho nhiều hơn Nhận. Ấy là vì tình cảm xuất phát tự đáy lòng thì rất chân thành và giản dị. Nó thấy rằng Cho là lẽ tự nhiên, không gì vui bằng làm cho người mình thương yêu được hạnh phúc. Niềm vui khi dâng tặng làm vơi gánh nặng của tôi, cho tôi sự thanh thản, đủ đầy.

- Đủ đầy? Sòng phẳng và Ích kỷ cũng thốt lên. Cho là mất chứ, cho nhiều thì phải còn ít đi mới phải.

Vị tha mỉm cười:

- Đấy là về mặt vật chất, là quy luật trong Toán học thôi. Quy luật của tình yêu thì khác.
Lát nữa đến nơi, tôi sẽ chỉ cho các anh.

Ích kỷ và Sòng phẳng nhìn gánh hành lý của Vị tha, lại nhìn hành lý của mình, lòng chưa hết băn khoăn. Cũng vừa lúc tàu đến ga Tình yêu. Tàu chạy chậm dần, chậm dần rồi dừng hẳn.

Ngước nhìn vào sân ga, Sòng phẳng và Ích kỷ đều trông thấy dòng chữ có nội dung Vị tha vừa nhắc đến. Hai người rất đỗi ngạc nhiên vì họ đi trên chuyến tàu nhiều lần, đến ga Tình yêu đã nhiều mà chưa bao giờ thấy hàng chữ đó. Thực ra quy luật của Tình yêu luôn có ở đó, nhưng chỉ những ai có trái tim nhạy cảm mới thấy và thấu hiểu.

Bạn thân mến, tôi sẽ không nói hàng chữ trên sân ga Tình yêu nói gì vì tôi chắc bạn cũng đoán ra được. Để kết thúc câu chuyện, tôi chỉ xin tiết lộ về những người sẽ đón 3 hành khách của chúng ta cùng hành lý Cho và Nhận của mỗi người: Đón Sòng phẳng là Khô khan, Ích kỷ sánh đôi cùng Bất an và người đón đợi Vị tha chính là Hạnh phúc.

Vết thương

Một cậu bé có tính xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu bé rằng mỗi khi cậu nổi nóng thì hãy chạy ra đằng sau nhà đóng một cái đinh lên hàng rào gỗ.
Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng lên hàng rào mỗi ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình thì dễ hơn là phải đóng cây đinh lên hàng rào.
Một ngày kia, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu nói với cha và ông bảo cậu hãy nhổ một cái đinh ra khỏi hàng rào mỗi một ngày mà cậu không hề nổi giận với ai dù chỉ một lần.
Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một bữa cậu bé tìm cha mình báo rằng đã không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu đã cùng cậu đến bên hàng rào. Ở đó ông nói với cậu rằng "Con đã làm rất tốt, nhưng hãy nhìn những lỗ đinh trên hàng rào. Hàng rào đã không thể giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói đó cũng giống như những lỗ đinh này, để lại những vết sẹo trong lòng người khác. Dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn ở lại. Vết thương tinh thần cũng đau đớn như những vết thương thể xác vậy. Những người xung quanh ta, bạn bè ta là những viên đá quý. Họ giúp con cười và giúp con trong mọi chuyện. Họ nghe con nói khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở rộng tấm lòng mình cho con. Hãy nhớ lấy lời cha..."

Ly nước này nặng bao nhiêu?



Người dẫn chương trình giơ cao một ly nước và hỏi khán giả:

- Quí vị thử đoán xem ly nước này nặng bao nhiêu?

- Điều đó còn phụ thuộc vào anh cầm nó trong bao lâu chứ.

- Đúng vậy, nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói. Nhưng nếu tôi cầm nó trong một tiếng đồng hồ thì tay tôi sẽ mỏi. Còn nếu tôi cầm nó cả một ngày, quí vị sẽ gọi xe cấp cứu cho tôi. Cùng một khối lượng, nhưng mang nó càng lâu thì nó càng trở nên nặng hơn.

Trong cuộc sống cũng vậy. Nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng gánh nặng, nó sẽ càng ngày càng trở nên trầm trọng. Không sớm thì muộn chúng ta cũng gục ngã. "Điều quí vị phải làm là đặt ly nước xuống, nghỉ một lát rồi tiếp tục cầm nó lên."

Thỉnh thoảng chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống, nghỉ ngơi lấy sức để còn tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo. Khi bạn trở về nhà, hãy quẳng lo âu về công việc ngoài cửa. Ngày mai bạn sẽ nhặt nó lên và tiếp tục mang. Còn bây giờ: Giải trí và thư giãn!

Thư gửi con

Mấy ngày nay, trên các trang mạng xã hội, các diễn đàn xôn xao bàn tán về một bức thư của cha mẹ gửi đến những đứa con thân yêu của mình. Dưới đây là đoạn trích bức thư giản dị nhưng khiến những người làm con phải nhìn nhận lại chính mình.

"Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc... Xin con hãy bao dung!
Con hãy nhớ những ngày, giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy cho con bao điều lúc thuở bé.
Nếu như bố mẹ cứ lập đi lập lại hàng trăm lần mãi một chuyện, thì đừng bao giờ cắt đứt lời bố mẹ... mà hãy lắng nghe!
"Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu cho bố mẹ." .
Khi con còn ấu thơ, con hay muốn bố mẹ đọc đi đọc lại mãi một câu truyện hằng đêm cho đến khi con đi vào trong giấc ngủ... và bố mẹ đã làm vì con.
Nếu như bố mẹ không tự tắm rửa được thường xuyên, thì đừng quở trách bố mẹ và đừng nên cho đó là điều xấu hổ.
Con hãy nhớ... lúc con còn nhỏ, bố mẹ đã phải viện cớ bao lần để vỗ về con trước khi tắm.
Khi con thấy sự ít hiểu biết của bố mẹ trong đời sống văn minh hiện đại ngày hôm nay, đừng thất vọng mà hãy để bố mẹ thời gian để tìm hiểu.
Bố mẹ đã dạy dỗ con bao điều... từ cái ăn, cái mặc cho đến bản thân và phải biết đương đầu với bao thử thách trong cuộc sống.
Nếu như bố mẹ có đãng trí hay không nhớ hết những gì con nói... hãy để bố mẹ đôi chút thời gian để suy ngẫm lại và nhỡ như bố mẹ không tài nào nhớ nổi, đừng vì thế mà con bực mình mà tức giận... vì điều quan trọng nhất đối với bố mẹ là được nhìn con, đưọc gần bên con và được nghe con nói, thế thôi!
Nếu như bố mẹ không muốn ăn, đừng ép bố mẹ!... vì bố mẹ biết khi nào bố mẹ đói hay không.
Khi đôi chân của bố mẹ không còn đứng vững như xưa nữa... hãy giúp bố mẹ, nắm lấy tay bố mẹ như thể ngày nào bố mẹ đã tập tềnh con trẻ những bước đi đầu đời.
Và một ngày như một ngày sẽ đến, bố mẹ sẽ nói với con rằng... bố mẹ không muốn sống, bố mẹ muốn từ biệt ra đi.
Con đừng oán giận và buồn khổ... vì con sẽ hiểu và thông cảm cho bố mẹ khi thời gian sẽ tới với con.
Hãy cố hiểu và chấp nhận, đến khi về già, sống mà không còn hữu ích cho xã hội mà chỉ là gánh nặng cho gia đình!... và sống chỉ là vỏn vẹn hai chữ "sinh tồn".
Một ngày con lớn khôn, con sẽ hiểu rằng, với bao sai lầm ai chẳng vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành.
Con đừng nên cảm thấy xót xa buồn đau, đừng cho rằng con bất lực trước sự già nua của bố mẹ.
Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con tự khi lúc con chào đời.
Hãy giúp bố mẹ trong từng bước đi vào chiều...
Hãy giúp bố mẹ trong phút sống còn lại trong yêu thương và nhẫn nại...
Cách duy nhất còn lại mà bố mẹ muốn cảm ơn con là nụ cười và cả tình thương để lại trong con.
Thương con thật nhiều...
Bố mẹ..."

Thư gửi mẹ

“Trời ơi là trời ! Anh ăn đi cho tôi nhờ, đừng có nhịn ăn sáng nữa. Đừng có dở hơi đi tiết kiệm mấy đồng bạc lẻ thế, anh tưởng rằng thiếu tiền như thế thì tôi chết à ?”. Đó là những “điệp khúc” mẹ cất lên hàng ngày dạo gần đây...

Thư gửi mẹ.
Mẹ thân yêu của con !
“Trời ơi là trời ! Anh ăn đi cho tôi nhờ, đừng có nhịn ăn sáng nữa. Đừng có dở hơi đi tiết kiệm mấy đồng bạc lẻ thế, anh tưởng rằng thiếu tiền như thế thì tôi chết à ?”. Đó là những “điệp khúc” mẹ cất lên hàng ngày dạo gần đây vì con quyết định nhịn ăn sáng đi học để tiết kiệm chút tiền cho mẹ, cho gia đình. Có lúc mẹ còn gắt lên, hỏi con “Sao cứ phải đắn đo khổ sở về tiền đến thế nhỉ ?” .
Bài văn lạ của học trò nghèo gây “sốc” với GV trường Ams (THPT Hà Nội - Amsterdam)
Mẹ ơi, những lúc ấy mẹ đang giận nên con không dám cãi lại. Nhưng giờ đây con muốn được bày tỏ lòng mình rằng tại sao con lại có những suy nghĩ, hành động kì lạ như vậy. Vâng, tất cả là vì tiền. Chỉ đến tận bây giờ con mới nhận ra cả một quãng thời gian dài trước đó con đã non nớt, ngây thơ biết chừng nào khi nghĩ về tiền.
Cách đây 8 năm bệnh viện đã chuẩn đoán mẹ bị suy thận mãn tính độ 4 (độ cao nhất về suy thận). 8 năm rồi nhà ta đã sống trong túng thiếu bần hàn, vì bố mẹ không kiếm được nhiều tiền lại phải dành tiền cho mẹ đi chạy thận. Nhưng bố mẹ vẫn cho con tất cả những gì có thể, và cậu bé học trò như con cứ vô tư đâu biết lo gì.
Hồi học tiểu học, tiền bạc đối với con là một cái gì đó rất nhỏ, nó là những tờ giấy với đủ màu có thể dùng để mua cái bánh, cái kẹo, gói xôi hay cái bánh mì … Con đâu có ngờ tiền chính là yếu tố quyết định sinh mạng mẹ mình, là thứ bố mẹ phải hàng ngày chắt bóp và bao người thân gom góp lại để trả cho từng ca lọc máu cho mẹ tại bệnh viện Bạch Mai, là thứ càng làm mẹ thêm đau đầu suy nghĩ khi mẹ buộc phải nghỉ việc làm vì điều kiện sức khỏe không cho phép.
Rồi đến khi con học lớp 8, mẹ càng ngày càng yếu và mệt, phải tăng từ 2 lên 3 lần lọc máu/ tuần. Những chỗ chích ven tay của mẹ sưng to như hai quả trứng gà, nhiều hôm máu thấm ướt đẫm cả tấm băng gạc.
Do ảnh hưởng từ suy thận mà mẹ còn bị thêm viêm phổi và suy tim. Rồi ông lại bị ốm nặng, bố phải nghỉ việc ở nhà trông ông, nhà mình vì thế càng trở nên túng quẫn, mà càng túng thì càng khổ hơn. Tờ một trăm ngàn hồi ấy là một thứ gì đó xa xỉ với nhà mình. Cũng từ dạo ấy, đầu óc non nớt của con mới dần vỡ lẽ ra rằng tiền bạc chính là mồ hôi, nước mắt, là máu (theo đúng nghĩa đen của nó, vì có tiền mới được chạy thận lọc máu mà) và bao nỗi niềm trăn trở lo lắng của bố và mẹ.
Hôm trước con có hỏi quan điểm của mẹ về tiền bạc thế nào để con có thêm ý viết bài làm văn nghị luận cô giao. Mẹ hơi ngạc nhiên vì câu hỏi đường đột ấy. Rồi mẹ chỉ trả lời với 3 từ gọn lỏn “Mẹ ghét tiền”. Nếu con còn thơ dại như ngày nào, hay như một người ngoài nào khác thì chắc con đã ngạc nhiên lắm. Nhưng giờ đây con cũng đồng ý với mẹ : con cũng ghét tiền.
Bởi vì nó mà mẹ phải mệt mỏi rã rời sau mỗi lần đi chạy thận. Mẹ chạy thận 3 lần mỗi tuần, trước đây bố đưa đón mẹ bằng xe đạp nhưng rồi mẹ bảo đi thế khổ cả hai người mà còn phải chờ đợi mất ngày mất buổi của bố nữa nên mẹ chuyển sang đi xe ôm. Nhưng đi xe ôm mất mỗi ngày mấy chục, tốn tiền mà lại chẳng kiếm đâu ra, mẹ quyết định đi xe buýt.
Mỗi khi về nhà, mẹ thở hổn hển, mẹ lăn ra giường lịm đi không nói được câu gì. Con và bố cũng biết là lúc ấy không nên hỏi chuyện mà nên để yên cho mẹ nghỉ ngơi. Tám năm rồi, tám năm chứng kiến cảnh ấy nhưng con vẫn chưa bao giờ có thể quen được. Con chỉ biết đứng từ xa nhìn mẹ, và nghiến răng ước “giá như có dăm chục ngàn cho mẹ đi xe ôm thì đâu đến nỗi !”.
Con bỗng ghét, thù đồng tiền. Con bỗng nhớ hồi trước, khi mẹ vẫn nằm trong viện. Ba người bệnh chen chúc chung nhau một chiếc giường nhỏ trong căn phòng bệnh ngột ngạt và quá tải của bệnh viện Bạch Mai. Con đã ngây thơ hỏi mẹ “Sao mẹ không vào phòng bên kia, ở đấy mỗi người một giường thoải mái lại có quạt chạy vù vù, có tivi nữa ?”. Mẹ chỉ nói khẽ “cha tổ anh. Đấy là phòng dịch vụ con ạ”. Con lúc ấy chẳng hiểu gì. Nhưng rồi con cũng vỡ lẽ ra rằng đó là phòng mà chỉ những ai rủng rỉnh tiền thì mới được vào mà thôi. Còn như mẹ thì không được. Con căm nghét đồng tiền vì thế.
Con còn sợ đồng tiền nữa. Mẹ hiểu con không ? Con sợ nó vì sợ mất mẹ. Mẹ đã phải bốn lần đi cấp cứu rồi. Những người suy thận lâu có nguy cơ tử vong cao vì huyết áp dễ tăng, máu dồn vào dễ làm tắc ống khí quản và gây tắc thở. Mẹ thừa biết điều này. Nhiều người bạn mẹ quen trong “xóm chạy thận” đã phải chịu những cái kết bi thảm như thế. Nhiều đêm con bỗng choàng tỉnh dậy, mồ hôi đầm đìa mà lạnh toát sống lưng bởi vừa trải qua một cơn ác mộng tồi tệ …
Con sợ mẹ lại phải đi cấp cứu, và sợ nhỡ nhà mình không đủ tiền để nộp viện phí thì con sẽ mất đi người thân yêu nhất trong cuộc đời này. Mỗi buổi mẹ đi chạy thận là mỗi buổi cả bố và con đều phấp phỏng, bồn chồn, lo lắng. Mẹ về muộn là lòng con nóng như lửa đốt, còn bố thì cứ đi đi lại lại và luôn hỏi “bao giờ mẹ mày mới về?”. Với con cơ hội là 50/50, hoặc là mẹ chạy thận an toàn và về nhà, hoặc là …
Con lo sợ hơn khi đọc báo thấy bảo có người không đủ tiền trả phần ít ỏi chỉ là 5% bảo hiểm y tế, tiền thuốc men mà phải về quê “tự điều trị”. Với những bệnh nhân phải chạy thận, như thế đồng nghĩa là nhận bản án tử hình, không còn đường sống. Con bỗng hoảng sợ tự hỏi nếu không còn BHYT nữa thì sao? Và nếu ông mất thì sao? Chi tiêu hàng ngày nhà mình giờ đây phần nhiều trông chờ vào tiền lương hưu của ông, mà ông thì đã già quá rồi …
Mẹ ơi, tiền quan trọng đến thế nào với gia đình mình thì chắc mẹ hiểu rõ hơn con. Cứ nghĩ đến tiền là con lại nhớ đến những đêm bố mất ngủ đến rạc cả người, nhớ đến những vết chích ven sưng to như quả trứng gà của mẹ, nhớ đến cả thìa đường pha cốc nước nóng con mang cho mẹ để mẹ uống bồi bổ mỗi tối. Mẹ chắt chiu đến mức sữa ông thọ rẻ tiền mà cũng không mua để tự bồi dưỡng sức khỏe cho mình.
Con sợ tiền mà lại muốn có tiền. Con ghét tiền mà lại quý tiền nữa mẹ ạ. Con quý tiền và tôn trọng tiền bởi con luôn biết ơn những người hảo tâm đã giúp nhà mình. Từ những nhà sư tốt bụng mời mẹ đến chùa vào cuối tuần, những cô bác ở Hội chữ thập đỏ quyên góp tiền giúp mẹ và gia đình mình. Và cả những người bạn xung quanh con, dù chưa giúp gì được về vật chất, tiền bạc nhưng luôn quan tâm hỏi thăm sức khỏe của mẹ… Nhờ họ mà con cảm thấy ấm lòng hơn, vững tin hơn.
Con cảm thấy bất lực ghê gớm và rất cắn rứt lương tâm khi mẹ không đồng ý với các kế hoạch của con. Đã có lúc con đòi đi lao động, đi làm gia sư hay đi bán bánh mì “tam giác” như mấy anh sinh viên con quen để kiếm tiền giúp mẹ nhưng mẹ cứ gạt phăng đi. Mẹ cứ một mực “tống” con đến trường và bảo mẹ chỉ cần con học giỏi thôi, con giỏi thì mẹ sẽ khỏe.
Vâng, con xin nghe lời mẹ. Con vẫn đến trường. Con sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ và bố vui lòng. Nhưng mẹ hãy để con giúp mẹ, con đã nghĩ kĩ rồi, không làm gì thêm được thì con sẽ nhịn ăn sáng để tiết kiệm tiền. Không bán bánh mì được thì con sẽ ăn cơm với muối vừng. Mẹ đừng lo mẹ ạ, mẹ hãy an tâm chạy chữa và chăm sóc cho bản thân mình.
Hãy để con được chia sẻ sự túng thiếu tiền bạc cùng bố mẹ. Vậy con khẩn thiết xin mẹ đừng cằn nhằn la mắng con khi con nhịn ăn sáng. Mẹ đừng cấm đoán con khi con đi lấy chầy, cối để giã lạc vừng. Dù con đã sút 8 cân so với năm ngoái nhưng con tin rằng với sự thấu hiểu lẫn nhau giữa những người trong gia đình thì nhà ta vẫn có thể sống yên ổn để đồng tiền không thể đóng vai trò cốt yếu trong việc quyết định hạnh phúc nữa.
Đứa con ngốc nghếch của mẹ
Nguyễn Trung Hiếu

Đặt tiệc

Thành lập từ năm 2003, ngày nay,  QUẢ TÁO VÀNG – GOLDEN APPLE đã khẳng định vị trí hàng đầu về đào tạo nấu ănpha chế, dịch vụ tổ chức tiệc và sự kiện chuyên nghiệp, dịch vụ tư vấn thành lập và điều hành nhà hàng, khách sạn, quán ăn, quán café.
Dịch vụ đặt tiệc tại  Golden Apple Catering đã để lại ấn tượng đặc biệt trong lòng thực khách và đối tác thông qua nhiều sự kiện lớn như Tiệc chiêu đãi các Hoa hậu Hoàn Vũ tại Hạ Long, Lễ khởi công xây dựng tượng Phật Thích Ca Mâu Ni lớn nhất Thế giới tại Hải Dương, và rất nhiều bữa tiệc thường niên (lớn, nhỏ từ 100-500 khách) của các Công ty: Lễ khánh thành nhà máy của Tập đoàn Mascot, Chương trình “UK food day”, Trường Đại học FPT, Trường Đại học Bách Khoa, Mỹ phẩm Ohui, Công ty TNHH SEED Việt Nam..v.v..
Được đánh giá là “nhà tổ chức tiệc hoàn hảo”Golden Apple Catering luôn tự hào về dịch vụ ẩm thực và sự hài lòng của khách hàng với tất cả các dịch vụ mà chúng tôi thực hiện như phong cách phục vụ cho tiệc trà, tiệc cocktail, tiệc finger food, tiệc buffet, tiệc nướng BBQ, tiệc setmenu, tiệc tự chọn … cho đám cưới và các sự kiện diễn ra trong nhà và ngoài trời. Hiểu được những đặc trưng quan trọng của hình thức tổ chức tiệc cũng như mong muốn của khách hàng và khách mời của họ, Golden Apple Catering đã luôn thay đổi, hoàn thiện dịch vụ tiệc của mình bởi sự hài lòng của khách hàng là điều quan trọng nhất chúng tôi hướng tới.
Hãy cho chúng tôi biết mong muốn của bạn, chúng tôi sẽ thiết kế kịch bản sự kiện hoàn hảo, cập nhật xu hướng ẩm thực,  phù hợp với chủ đề từng sự kiện và sử dụng hiệu quả nhất chi phí cho sự kiện. Bao gồm:
  • Thực đơn thức ăn, đồ uống hấp dẫn
  • Trang thiết bị phục vụ sự kiện chuyên nghiệp
  • Mặt bằng tổ chức tiệc, sự kiện phù hợp
Các gói dịch vụ tiệc được đánh giá cao tại Golden Apple Catering:
–    Tiệc buffet truyền thống: Chất lượng món ăn, thái độ phục vụ chuyên nghiệp và yêu cầu về trình bày… là những điểm quan trọng chúng tôi luôn hướng tới.
–    Tiệc ngồi và tiệc đứng kết hợp: Dịch vụ đặc biệt và sự chăm sóc chu đáo đã và luôn khiến các bữa tiệc do chúng tôi tổ chức trở thành một sự kiện đáng nhớ đối với thực khách. Thực đơn được thiết kế tỉ mỉ, cập nhật xu hướng ẩm thực trong sự kết hợp dịch vụ tiệc đứng và tiệc ngồi. 
–    Tiệc theo thực đơn: Mỗi món ăn được mang ra sẽ đem tới một trải nghiệm mới trong bầu không khí chuyên nghiệp và khác biệt. Các món ăn được lựa chọn trước và chuẩn bị từ những nguyên liệu tươi ngon nhất, được trình bày công phu nhất dành riêng cho các vị khách. 
– Tiệc trà, tiệc coctail, tiệc reception: Những buổi tiệc thân mật, gọn nhẹ, sang trọng, ấm cúng mang tính chất giao lưu (networking) tại nhà riêng hay tại công ty rất cần đến sự tư vấn của chúng tôi để đem tới chất lượng dịch vụ như khách sạn 5* nhưng với một mức chi phí phải chăng.
–    Food Stations: Một phong cách thưởng thức ẩm thực cao cấp mang tính chất giao lưu thoải mái với các món ăn mang hương vị của khắp nơi trên thế giới: Nhật, Pháp, Trung Quốc, Thái, Singapore… Golden Apple Catering sẽ đưa các vị khách của bạn đi vòng quanh thế giới, theo một phong cách riêng.
–    Picnics: Golden Apple Catering rất vui khi được tin chọn để chuẩn bị thực phẩm cho chuyến dã ngoại của bạn với hamburgers, bánh mỳ kẹp brats, xúc xích, salads hoặc bất kỳ món ăn nào mà bạn muốn. Chúng tôi cũng có thể giúp với các dịch vụ thuê lều, bàn ghế, bàn nướng BBQ… để chuyến picnics của bạn trở nên đơn giản và thú vị hơn.
Với mỗi gói dịch vụ, quý khách có thể lựa chọn giữa các thực đơn khác nhau đặc biệt dành riêng cho hội nghị, sự kiện, tổng kết, khai trương. Thực đơn của Golden Apple Catering được đánh giá là phong phú, các trang thiết bị tổ chức tiệc và với đội ngũ chuyên gia nấu ăn chuyên nghiệp đã để lại dư vị đẹp trong lòng mỗi thực khách sau khi thưởng thức. 
Bạn có thể lựa chọn các thực đơn kết hợp Âu – Á hiện đại, đa dạng, thực đơn các món ăn thuần châu Á mang phong vị văn hóa, hoặc thực đơn các món Việt Nam đậm đà bản sắc dân tộc. Chúng tôi luôn tâm huyết với quan điểm mỗi bữa tiệc sẽ là một chuyến du lịch ẩm thực, một hành trình khám phá thực sự đối với thực khách. Với những món ăn phong phú, cách bài trí bữa tiệc hấp dẫn, phong cách phục vụ chuyên nghiệp, những chuyến du lịch nhỏ này đã luôn khiến các thực khách thích thú, ấn tượng khi đến với Golden Apple Catering.
NẾU BẠN VẪN CHƯA LỰA CHỌN ĐƯỢC HÌNH THỨC TIỆC HOẶC MENU MÓN ĂN PHÙ HỢP VỚI NGÂN SÁCH CỦA BẠN, HÃY LIÊN HỆ VỚI CHÚNG TÔI
Liên hệ đặt tiệc:
Điện thoại: Hotline: 0936.204.699 / Tel: 04.3.2565.031
dat tiec tai nha
học làm bánh trung thu

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2012

Thịt bò xốt nấm

Món bò xốt nấm có hương vị đặc trưng của nấm, ngọt của thịt bò, hấp dẫn cho bữa cơm của gia đình. Làm thử thôi để thấy rằng học nấu ăn không hề khó như bạn từng nghĩ.
Nguyên liệu:
  • 200g thịt bò nạc, thái miếng nhỏ
  • 25g nấm linh chi trắng
  • 25g nấm linh chi nâu
  • 25g nấm đông cô tươi
  • 200g nấm bào ngư
  • 50g đậu Hà Lan
  • 100g cà rốt
  • 1/4 củ hành tây nhỏ
  • 30ml rượu vang trắng
  • 1/2 viên súp bò cô đặc
  • 10ml bơ
  • Tỏi băm, muối, tiêu, 1 chút rau mùi tây, thái nhỏ.
Cách làm:

  • Rửa sạch tất cả các nguyên liệu là rau củ. Riêng cà rốt và hành tây gọt vỏ, thái hạt lựu nhỏ.
  • Ướp thịt bò với muối, tiêu và tỏi băm.
  • Viên súp bò cô đặc hòa tan vào khoảng 50ml nước nóng.
  • Đun chảy bơ, cho thịt bò vào xào nhanh tay cho vừa chín tái.
  • Gắp thịt ra, cho hành tây và cà rốt vào xào đều khoảng 3 phút thì cho các loại nấm và đậu Hà Lan vào, đảo đều cho nóng rồi thêm rượu vang và nước dùng bò, đậy vung, nấu nhỏ lửa.
  • Các loại nấm sẽ ra thêm nước.
  • Đun khoảng 5-7 phút thì nêm lại gia vị cho vị mặn vừa ăn.
  • Bò xốt nấm ăn nóng sẽ ngon.
Chúc các bạn thành công và ngon miệng!

Vẫn bị phản đối

Đưa bất kỳ cô gái nào về nhà, chàng trai cũng thấy bà mẹ không ưng. Một người bạn khuyên anh ta: "Cậu hãy tìm một cô giống mẹ cậu, khi đó thế nào bà cũng thích". Chàng trai làm theo lời khuyên và cuối cùng kiếm được một cô như ý. Anh ta kể với người bạn đã khuyên hôm trước: - Mình kiếm được một cô từ hình thức, cách ứng xử, ăn mặc cho đến việc nấu nướng đều giống mẹ mình. Và cuối cùng, đúng như cậu nói, bà cụ thích cô ta. - Thế thì tốt quá rồi còn gì, bao giờ làm đám cưới? - Tốt gì mà tốt, tớ cứ tưởng bố tớ dễ tính như mọi lần, ai dè lần này lại phản đối kịch liệt.

Chịu thôi

- Nàng: Sau này nếu tớ trở thành ca sĩ thì cậu làm cận vệ cho tớ nhé. - Chàng: Không đâu! - Nàng: Sao thế? - Chàng: Một, hai người thì tớ có thể đối phó chứ toàn bộ khán giả nổi giận thì tớ chết mất. - Nàng: Hừ! Đứng lại!

Không được chọn là may

- Cả kỹ sư lẫn nhà báo cùng cầu hôn với con gái tôi. - Thế ai là người may mắn? - Tay nhà báo. Vì con gái tôi thích anh kỹ sư hơn.

Chữa ghen

Một chàng vớ phải cô vợ có tính ghen. Nghe tin bạn có bí quyết "triệt ghen", anh ta liền tìm đến học hỏi. Thế nhưng cô vợ thậm chí còn đòi ly dị nên anh ta lại tìm đến người bạn thắc mắc: - Thế mày có giả vờ nói mê như tao bảo không? - Có, tao nói y nguyên. - Mày thử nhắc lại xem nào? - Liên ạ ... Anh ...chỉ ..yêu...mình ...e...em. - Trời ạ, Liên là vợ tao, thế mày không thay bằng tên của vợ mày à?

Chí lí

Hai anh chàng học sinh chuyên lí nói chuyện với nhau : - Cậu tỏ tình bằng ánh mắt hay bằng lời nói? - Bằng mắt. - Sao vậy? - Vì vận tốc ánh mắt nhanh hơn vận tốc âm thanh mà! - Quả là chí lí!

Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012

Đùi gà xốt me chua

Tiết trời se lạnh mà thưởng thức món gì nóng nóng cay cay thì thật tuyệt phải không, hôm nay mình xin giới thiệu đến bạn món đùi gà xốt me chua để bạn chiêu đãi gia đình tối nay nhé. Cùng trổ tài nào!!!

Nguyên liệu:
  • 2 đùi gà hoặc 3, 4 cánh gà hoặc 5, 6 cái chân gà phần dưới
  • 2 muỗng súp me chua (me dùng nấu canh chua) hoặc 1 gói bột nấu canh chua
  • 1/2 muỗng cà phê tương ớt (tùy các bạn thích ăn cay hay không)
  • 1 muỗng cà phê nước mắm
  • 2 muỗng cà phê đường
  • 3 muỗng cà phê bột năng hay bột mì
  • 1/2 muỗng cà phê muối
  • Bột nêm
  • Tỏi, tiêu, đường
  • Dưa leo, xà lách, cà chua ăn kèm.
Cách làm:

  • Bắc nồi nước sôi, bỏ chút muối hột, chờ nước sôi bỏ gà vào luộc sơ. Lấy gà để ráo nước, xong nhổ lông sơ cho sạch, dùng dao chặt làm đôi ra, và khứa một chút, để ướp gia vị mau thấm hơn.
  • Ướp thịt với ít muối, tiêu, tỏi, bột nêm, trộn đều. Xong bọc lại bằng giấy kiếng trong hoặc lấy cái khăn sạch, để chừng 1 tiếng (Nếu các bạn để cách đêm thì gà càng thấm hơn)
  • Để me vào trong 1 cái chén, đổ nước sôi vào, cho me mau rã, lấy nĩa dầm cho me rã nhanh hơn.
  • Trong 1 cái nồi nhỏ, bắt lên bếp với nước me (khoảng 1 chén) để đường, muối, tiêu, tương ớt, đường, chút ketchup hoặc cà chua hộp, khi xốt me bắt đầu sôi, nếu các bạn muốn xốt sền sệt, cho chút bột năng vào (bột năng pha chút nước lạnh hòa tan) nếu bạn thích ăn cay nhiều thì cho tương ớt nhiều hơn hay không thích ăn cay thì cho ít hơn, khi xốt sôi, tắt lửa.
  • Bắc chảo hay 1 cái nồi để chiên bỏ dầu vào, bắc lên lửa, trong khi chờ dầu nóng, thì chúng ta rắc bột năng, hay bột mì đem gà lăn vào bột cho đều, khi dầu nóng bỏ gà vào từ từ, thỉnh thoảng trở gà cho gà vàng đều.
  • Gà chín vàng, để vào đĩa có lót giấy thấm, hay để vào rổ để cho ráo dầu.
  • Để gà vào trong 1 cái dĩa, để vài lát dưa leo, hay cà chua với salad để trình bày, để gà vào, để xốt me lên gà, dùng nóng với cơm.

    Mách nhỏ: Nếu các bạn không thích dùng gà giòn quá, thì  bỏ gà vào nồi sốt me, bỏ lên bếp nấu sơ qua, trộn gà đều cho sốt thấm dần vào gà. Và trong sốt me nếu các bạn có chút củ kiệu chua, xắt ra làm hai bỏ vào sốt me hoặc để ớt chuông sắt như con cờ, để vào gà cho đẹp mắt và có chút rau cải dùng với gà

    hoc cat tia 
Chúc các bạn thành công và ngon miệng!
(Theo trung tâm dạy nấu ăn)

Gà chiên xốt dứa

Thịt gà giòn tan, bên ngoài được áo một lớp dứa ăn hơi chua chua, ngọt ngọt, xen lẫn với ớt chuông và hành tây, làm món mặn ăn với cơm lạ miệng và hấp dẫn.



Nguyên liệu:
- 3 - 4 đùi gà hoặc ức gà
- 1 lát dứa nhỏ
- Nửa củ hành tây
- Nửa quả ớt chuông xanh
- Hành lá, nước mắm, muối, hạt nêm và tiêu
- Bột năng, tỏi.
Cách làm:
- Thịt đùi gà rửa sạch với nước muối pha loãng, bỏ da, lóc thịt thành từng miếng vừa ăn, ướp vào bát thịt nửa thìa nhỏ muối, ít hạt tiêu, trộn đều.
- Hành tây bổ múi cau.
- Băm nhuyễn dứa.
- Ớt chuông thái thành từng lát vừa ăn.
- Áo bên ngoài thịt gà một lớp bột năng mỏng.
- Đun nóng dầu ăn, đổ thịt gà vào chiên giòn, chiên lửa lớn. Gà vàng đều, vớt ra dĩa có lót giấy thấm dầu ăn.
- Đun nóng hai thìa dầu ăn, phi tỏi thơm, đổ dứa vào đun sôi, đun đến khi nước dứa quyện lại, bạn thêm gà vào đảo đều ở lửa lớn. Tùy theo độ chua ngọt nhiều của dứa mà bạn thêm gia vị nước mắm, muối, hạt nêm tùy theo sở thích.
- Đun chừng 5 - 8 phút, tiếp theo đổ hành tây và ớt chuông vào xào cùng, đến khi hành tây và ớt chuông chín đều. Nếu bạn muốn ăn nước xốt hơi sền sệt có thể pha bột năng với chút xíu nước, hòa tan, rưới đều vào hỗn hợp thịt, đun sôi đến khi hỗn hợp đặc lại.
- Cuối cùng bạn nêm nếm lại tùy theo khẩu vị của bạn, tắt bếp, rắc hành lá thái nhỏ vào. Múc ra đĩa làm món mặn ăn với cơm.




Thịt gà lọc xương, bỏ da, thái miếng nhỏ.


Thái hành tây, ớt xanh.


Lăn thịt gà qua bột năng.


Sốt dứa.


Xào thịt gà rồi đổ ớt danh, hành tây vào xào cùng.

Mướp đắng nấu tôm


Mướp đắng - cái tên quả mà khi mới nghe qua mình đã không muốn thử; bởi từ bé mình vốn đã không thích vị đắng chút nào. Vậy mà chẳng hiểu từ lúc nào; thấy ông bà cha mẹ ăn mướp đắng với đủ món: mướp đắng xào trứng; trộn gỏi hay chỉ đơn giản là chấm muối vừng, chấm ớt... mình cũng mon men ăn thử và thích từ lúc nào không hay! Mướp đắng mới ăn thì thật đắng, nhưng khi ăn quen rồi cái vị đắng ấy trở nên thật dễ chịu, thậm chí ăn xong lại thấy ngọt mát vô cùng. Món canh mướp đắng hôm nay mình giới thiệu được nấu cùng tôm, thịt đã làm dịu đi rất nhiều vị đắng vốn có của thứ quả này; chắc chắn sẽ rất hợp với những ai mới tập ăn mướp đắng đấy!

Canh mướp đắng



Nguyên liệu – cho 2-3 phần ăn:

1 quả mướp đắng (khổ qua)
150gr tôm
150gr giò sống
Muối, nước mắm, tiêu, hạt nêm
Hành lá, rau mùi (rau ngò)
Hành khô bóc vỏ, thái nhỏ.




Cách làm:

Bước 1:


Mướp đắng rửa sạch, dùng thìa nạo bỏ ruột, thái từng lát vừa ăn. Nếu muốn mướp bớt đắng, bạn ngâm mướp đắng trong thố nước muối pha loãng khoảng 30 phút, sau đó xả lại nhiều lần bằng nước lạnh.



Tôm bóc vỏ, rút chỉ đen, giã thô.

Bước 2:




Trộn tôm, giò sống cùng hành khô, ít hạt tiêu và nửa thìa nhỏ muối.




Hành lá, rau mùi rửa sạch, thái nhỏ.




Bước 3:


Đổ vào nồi khoảng 3 - 4 bát ăn cơm nước lạnh, đun sôi rồi múc từng thìa nhỏ hỗn hợp giò sống trộn với tôm thả vào; tiếp tục đun sôi với lửa vừa đến khi tôm chín, nổi lên bề mặt nồi nước.



Bước 4:


Thả mướp đắng vào, đợi sôi lại thì bạn nêm nếm lại tùy theo khẩu vị với hạt nêm, nước mắm rồi tắt bếp. Không nên đun mướp đắng lâu sẽ làm mất độ giòn, ngọt của nó.

Múc canh mướp đắng ra bát, rắc hành ngò thái nhỏ và ít hạt tiêu lên bề mặt canh cho thơm; dùng nóng hay nguội đều ngon.

Chúc các bạn một bữa cơm ngon miệng bên gia đình nhé!
Dạy nấu ăn, Trung tâm dạy nấu ăn

Dạy thạch rau câu 3D

Bò cuốn lá lốt

Món này có mùi vị thơm ngon rất hấp dẫn, các bạn có thể làm chiêu đãi cả nhà vào những dịp cuối tuần.
Nguyên liệu:
- Thịt bò: 300gr
- Thịt lợn (loại có cả mỡ): 150gr
- Lá lốt, que xiên
- Hành khô, tỏi, hạt tiêu
- Dầu hào, hạt nêm




Cách làm



Bước 1: Thịt bò và thịt lợn băm nhỏ, hành tỏi khô bóc vỏ băm nhuyễn. Lá lốt chọn lá còn non thái sợi, lá già rửa sạch, vẩy cho ráo nước, để riêng




Bước 2: Trộn đều 2 loại thịt cùng lá lốt, hành tỏi với dầu hào, hạt nêm, hạt tiêu



Bước 3: Xúc một miếng thịt nhỏ đặt vào trong lá lốt rồi cuộn tròn lại



Bước 4: Dùng que xiên xiên vào những miếng thịt đã được cuốn lá lốt



Bước 5: Xếp các miếng thịt vào khay, cho vào lò nướng ở nhiệt độ cao nhất vài phút, sau đó lấy thịt ra phết một lớp dầu ăn để đỡ bị khô rồi tiếp tục bỏ vào lò nướng đến khi không thấy thịt còn tiết ra nước nữa. Hoặc cách khác là các bạn có thể rán thịt bằng chảo

Nếu thích, khi ăn các bạn rắc thêm chút lạc rang vàng, giã dập để món ăn thêm bùi nhé
Dạy nấu ăn, Trung tâm dạy nấu ăn

Dạy thạch rau câu 3D

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

Đến bao giờ mới có bạn gái đây????

Cứ con gái trời mưa biết chạy vào nhà là được.:))


Bao giờ mới có bạn gái đây?

Ra trường. Đi làm chỗ này chỗ nọ, chẳng có đồng nghiệp nữ nào thèm liếc. Soi gương thấy mình giống cái điện thoại đời cổ, vỏ xước phím lô, sóng chập chờn pin 1 vạch, thi thoảng lại sụt nguồn.

Năm mình học lớp một, mình xinh trai nhất lớp. Lúc này đã biết phân loại con trai và con gái. Nhưng khi đó với mình con gái vẫn là sinh vật rắc rối, thường xuyên khóc nhè và hay nhún chân khi hát tốp ca - ghét!

Năm lên lớp hai, mình xinh trai thứ nhì lớp. Thằng được coi là xinh trai nhất lớp theo mình thì ẻo lả, trắng như cục bột và chỉ có thể từ trường về nhà nếu được bố mẹ đón. Mặc kệ! Mình chẳng care con gái trong lớp, mình mơ chị Hằng liên đội phó xinh gái nhất trường. Thích nhất là lúc đầu giờ cả trường tập thể dục, chị ý đánh trống. Lúc hát Quốc ca thì chị ý bắt nhịp cho cả trường hát, tay thì kéo cờ. Tóm lại ở trong trường chị ý có địa vị, xinh đẹp, biết hát, lại biết làm việc thành thạo với trống và cờ.

Năm lớp năm. Ngoài mình ra cũng có nhiều thằng xinh trai trong lớp (chúng nó ở đâu chui ra thế nhỉ?). Mình không còn đứng thứ nhì nữa, nhưng cũng chẳng quan trọng. Điều quan trọng là chị Hằng Liên đội phó đã chuyển trường. Mình cũng hiểu ra rằng dù chị ý không chuyển trường thì cũng ngoài tầm với. Mình chuyển sang quan tâm đến em Diệp lớp phó phụ trách học tập kiêm quản ca. Diệp cũng có chức sắc, hát cũng hay, lại học cùng lớp với mình. Diệp thích ăn xí muội Thái, nhưng kệ thôi, Diệp thích thì Diệp bảo bố mẹ mua cho!

Năm lớp bảy. Mình bớt xinh trai dần, cũng chẳng quan trọng. Quan trọng là có vẻ mình chậm lớn hơn các bạn cùng lớp. Tình hình cũng không tệ lắm vì nói chung tầm tuổi này con trai nhỏ người hơn con gái. Diệp có vẻ gắn bó với Hoàng - Chi đội trưởng. Hai đứa học nhóm với nhau suốt ngày, mình thừa biết không phải lúc nào Hoàng đến nhà Diệp cũng chỉ để học nhóm. Nhà mình gần nhà Hoàng, mình sẽ mách bố mẹ nó. Còn Diệp, nếu cần mình có thể nhịn ăn sáng mua xí muội Thái cho Diệp gặm chơi!

Năm lớp Chín. Mình còi nhất lớp, cũng không biết mình xinh trai đứng thứ mấy trong lớp vì đã lâu không thấy ai khen. Đếch cần khen luôn! Hai năm nay Diệp và Hoàng đi học bằng một xe đạp. Bố mẹ Hoàng quản lý con kiểu gì thế không biết? Ứ quan tâm luôn! Thực ra yêu cán bộ lớp có gì hay ho nhỉ? Em Hiền Anh cũng xinh đấy chứ, lại hay cho mình mượn bút. Mấy lần nghỉ ốm toàn em ý chép bài cho, còn mang vở qua tận nhà.

3 năm cấp 3. Mình vẫn còi như thế thôi (không còi hơn đâu nhá!), nhan sắc có vẻ tệ hơn vì mầm tình tua tủa trên mặt. Hiền Anh không thi cùng trường với mình. Năm cuối cấp chia tay chỉ đề nghị mình ghi vài dòng trong lưu bút. Con gái cấp ba dữ quá, toàn kết bạn với con trai ở ngoài trường. Mấy thằng mặt già như rễ cây, chạy xe hai kỳ đến cổng trường đón bạn gái nẹt pô ầm ĩ. Bụt chùa nhà không thiêng mà! Bây giờ mình chỉ mơ có Hiền Anh để đi học cùng, mình có bao nhiêu chuyện để kể nhá, mà cũng thích nghe Hiền Anh kể chuyện nữa cơ.

Đại học. Nhan sắc của mình bị thời gian, khí hậu nóng ẩm nhiệt đới gió mùa ở VN và sự thờ ơ của nữ giới tàn phá không nương tay. Có thằng bạn thân mô tả: “Mặt mày nhìn kỹ lộ rõ cả đầu lâu”. Bây giờ mà có bạn gái thân thì tốt quá! Chẳng cần xinh đâu, tính tình hiền hậu là được, quan trọng là chịu kết bạn với mình. Sớm hôm đi về lẻ bóng buồn quá ai ơi. Nhanh lên không ra trường mất rồi!

Ra trường. Đi làm chỗ này chỗ nọ, chẳng có đồng nghiệp nữ nào thèm liếc. Soi gương thấy mình giống cái điện thoại đời cổ, vỏ xước phím lô, sóng chập chờn pin 1 vạch, thi thoảng lại sụt nguồn. Nói thế nhưng vẫn thèm có bạn gái, xinh thì không dám mơ rồi, ngay cả hiền hậu cũng không cần nốt. Cứ là con gái, mình mẩy tóc tai tứ chi đủ cả là phải lòng ngay.

Up to now. Mình đã quên hẳn thói quen soi gương mỗi buổi sáng. Việt Nam có 2 nhân vật xấu xí nhất trong lịch sử văn học là Trương Chi và Sọ Dừa, 2 vị này nhất định sẽ bớt mặc cảm nếu sống cùng thời với mình. Hy vọng có bạn gái hơi bị mong manh, giống như xem đá bóng, đội nhà bị dẫn trước 3 trái không gỡ, hiện giờ là phút bù giờ thứ 4 của hiệp 2. Thằng bạn thân (lại 1 thằng bạn thân) góp ý chân tình: “Mày hiện giờ không còn quyền đặt tiêu chuẩn bạn gái đâu. Cứ là con gái, trời mưa biết chạy vào nhà là được!”

Ừa nhỉ, tao cũng có cần gì cao xa đâu, trời mưa biết chạy vào nhà là được. Ví dụ trời mưa không vào nhà mà cứ đứng giữa sân ngửa mặt lên cười tao cũng OK, tao sẽ ra sân đứng cạnh cô ấy, 2 đứa nắm tay nhau... cười...

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More

 
iphone 6s 16gb |Iphone 6s plus
Công ty CP đào tạo DV KSNH Quả Táo Vàng Trụ sở chỉnh: Số 1/5 ngõ 34A Trần Phú - Ba Đình - Hà Nội Chi nhánh: Tầng 1- Tòa nhà CT9, Khu đô thị Mễ Trì Sông Đà - Từ Liêm - Hà Nội (đường Trần Văn Lai, đối diện Keangnam) Hotline: 0932.330.567 l Tel: 043.84.89.888